Trong thế giới game kinh dị hiện đại, khi nhắc đến những tựa game mang đậm phong cách đồ họa kỷ nguyên PS1, triết lý “ít hơn lại là nhiều hơn” (less is more) dường như vẫn giữ nguyên giá trị cốt lõi. Mặc dù các trò chơi với đồ họa tiên tiến, chân thực đang thống trị thị trường, một số nhà phát triển tài năng lại chọn cách quay ngược thời gian để gieo rắc nỗi sợ hãi sâu sắc cho người chơi. Với những dự án như Mouthwashing được đề cử các giải thưởng danh giá, hay Iron Lung sắp có bản chuyển thể điện ảnh, rõ ràng các tựa game khai thác đồ họa retro đang nhận được sự đón nhận nồng nhiệt từ cộng đồng. Nhưng điều gì đã tạo nên nỗi sợ hãi thực sự từ những trò chơi tưởng chừng lỗi thời này?
Điều Gì Khiến Thể Loại Game Kinh Dị Phong Cách Retro Nổi Bật?
Trước khi bước chân vào giảng đường đại học, cá nhân tôi không hề chơi bất kỳ trò chơi kinh dị nào. Sự tiếp xúc duy nhất của tôi với thể loại này đến từ những gì có sẵn trên nền tảng Roblox và việc xem YouTuber Markiplier chơi chúng trên kênh của anh ấy. Mãi đến khi thực hiện dự án tốt nghiệp đại học – nơi nhóm của tôi phát triển một trải nghiệm kinh dị giàu tính kể chuyện – tôi mới bắt đầu đào sâu vào thể loại này.
Mục tiêu của chúng tôi là tạo ra một trò chơi gợi nhớ đến các tựa game kinh dị cổ điển như Resident Evil và Silent Hill. Để đạt được điều này, tôi đã nghiên cứu một số game cùng phong cách để lấy cảm hứng, chẳng hạn như Iron Lung và các trò chơi do Chilla’s Art phát triển. Ban đầu, tôi đã đánh giá thấp mức độ đáng sợ của chúng, vì chúng trông giống như những tựa game độc đáo, cũ kỹ đã bị lãng quên theo thời gian. Nhưng khi chơi, tôi thực sự bị ám ảnh, bất chấp đồ họa đã lỗi thời. Đó là lúc tôi nhận ra nỗi sợ hãi phần lớn đến từ thiết kế lối chơi và cốt truyện, chứ không phải vẻ ngoài hào nhoáng.
Một cảnh quay trong game Iron Lung với đồ họa pixel cổ điển, thể hiện không gian chật hẹp bên trong tàu ngầm.
Nghệ Thuật Đằng Sau Những Tựa Game Này
Điều đầu tiên mà người chơi thường nhận thấy ở các tựa game này là số lượng đa giác (polygon) thấp trong đồ họa. Mặc dù nhiều người có thể không thích điều này, nhưng vẫn có một bộ phận khán giả tìm thấy sự hoài niệm và hấp dẫn trong phong cách thẩm mỹ đó. Việc thiếu đi các chi tiết đồ họa phức tạp lại cho phép người chơi nhìn nhận thế giới trong game một cách sáng tạo hơn, và đây là một lý do chính khiến các game này trở nên phổ biến.
Với môi trường ít chi tiết hơn, người chơi buộc phải suy nghĩ sâu sắc hơn về câu chuyện của trò chơi dựa trên những gì được trình bày. Các gợi ý được rải rác khắp nơi, giữ cho mọi thứ đủ mơ hồ để bạn tự mình suy luận về mục đích thực sự của trò chơi. Phương pháp kể chuyện này là một trong những điểm thu hút chính đối với nhiều người chơi của thể loại này.
Ví dụ, game Mouthwashing của Wrong Organ kể về số phận bi thảm của một phi hành đoàn gặp nạn trên con tàu chở hàng không gì ngoài nước súc miệng. Trò chơi áp dụng cách tiếp cận phi tuyến tính, với nhân vật chính Jimmy dần tiết lộ bản chất thật của mình qua từng diễn biến. Việc sử dụng người kể chuyện không đáng tin cậy trong game khiến người chơi phải liên tục đặt câu hỏi về sự thật đằng sau những gì đang xảy ra với những người sống sót trên con tàu Pony Express.
Hình ảnh từ game Mouthwashing với nhân vật đồ họa low-poly đang cầm rìu, thể hiện phong cách kinh dị PS1.
Hầu hết các game kinh dị phong cách PS1 này thường có thời lượng ngắn, với đa số chỉ mất vài giờ để hoàn thành. Điều này có nghĩa là bạn có thể chơi chúng trong một lần từ đầu đến cuối, rất tiện lợi nếu bạn không có nhiều thời gian dành cho game. Sự dễ tiếp cận của chúng là lý do tại sao tôi vẫn chơi chúng cho đến ngày nay. Dù chúng khiến tôi khiếp sợ đến mức nào, tôi vẫn cố gắng tìm thời gian trong tuần để khám phá một tựa game kinh dị mới.
Tại Sao Những Tựa Game Này Lại Khiến Tôi Ám Ảnh?
Những trò chơi này ban đầu mang lại cho tôi cảm giác hoài niệm, vì tôi lớn lên với các game từ kỷ nguyên PS1 và PS2. Nhưng cảm giác ấm cúng đó nhanh chóng tan biến khi tôi đào sâu hơn vào chúng. Sự thiếu chi tiết trong đồ họa khiến tôi không ngừng đặt câu hỏi về những gì đang diễn ra. “Đống đa giác màu đỏ kia là một đống máu me ghê rợn, hay là một thực thể siêu nhiên ghê tởm hơn?”
Ảnh chụp màn hình game Inunaki Tunnel của Chilla's Art, thể hiện đồ họa retro phong cách PS1 và không gian đường hầm ma ám.
Cùng với phong cách đồ họa hạn chế này, những câu chuyện lôi cuốn còn khiến tôi kinh hãi từng giây phút khi ở trong thế giới của chúng. Từ việc bị buộc phải điều khiển một tàu ngầm trong đại dương máu ở Iron Lung, cho đến trải nghiệm bị kẹt trong một đường hầm ma ám ở Inunaki Tunnel, những trò chơi này bẫy bạn vào những tình huống kỳ lạ mà bạn không thể thoát ra cho đến khi hoàn thành game.
Một trải nghiệm mà tôi không bao giờ có thể quên là lần đầu tiên chơi Mouthwashing. Thật khó để thảo luận mà không tiết lộ nội dung. Tuy nhiên, khi câu chuyện đạt đến đỉnh điểm, tôi nhận ra mình đang chơi loại người như thế nào trong suốt thời gian qua, cảm giác kinh hoàng ập đến. Cốt truyện được xây dựng quá khéo léo, nó đã lấy bối cảnh vốn đã đáng lo ngại và nâng tầm nỗi kinh hoàng thực sự của tình huống.
Những Tựa Game Phong Cách PS1 Bạn Nên Thử Đầu Tiên
Tôi đặc biệt khuyến nghị những tựa game đã được nhắc đến xuyên suốt bài viết này, như Mouthwashing và Iron Lung, vì chúng là một trong những game phổ biến nhất trong thể loại phụ này. Chúng sở hữu những câu chuyện được xây dựng một cách bậc thầy mà mọi người nên trải nghiệm ít nhất một lần.
Bìa nghệ thuật game Mouthwashing, thể hiện phong cách đồ họa độc đáo và kinh dị tâm lý.
Ngoài ra, tôi cũng đề xuất bạn nên thử tựa game hài kinh dị Squirrel Stapler của David Szymanski, nơi bạn sẽ phải… ghim sóc trong rừng như đúng tên gọi của game. Szymanski, giống như Chilla’s Art, sở hữu một danh mục lớn các tựa game khác cùng phong cách mà chưa bao giờ khiến người chơi thất vọng. Không thể bỏ qua Crow Country của SFB Games, nơi bạn phiêu lưu qua một công viên giải trí bị bỏ hoang để khám phá những bí ẩn của nó.
Và tất nhiên, dự án tốt nghiệp đại học của tôi, Desecration, cũng là một tựa game thuộc thể loại này. Trong game, bạn cố gắng cứu em trai mình trong một đường hầm ngầm phủ đầy thịt thối. Đây chính là trò chơi đã khởi đầu hành trình khám phá và đóng góp của tôi vào thế giới game kinh dị phong cách PS1 với tư cách là một nhà phát triển.
Hình ảnh từ game Desecration, dự án capstone của tác giả, với đồ họa kinh dị phong cách PS1 và tông màu u ám.
Mặc dù những tựa game này có vẻ lỗi thời so với các tác phẩm kinh dị hiện đại, tôi tin rằng chúng có thể đáng sợ hơn nhiều chính vì sự thiếu thực tế trong đồ họa của chúng. Nếu bạn đang tìm kiếm một trải nghiệm kinh dị đêm khuya đầy ám ảnh, tại sao không thử ngay một trong những tựa game này? Hãy chia sẻ cảm nhận của bạn về thể loại game độc đáo này dưới phần bình luận nhé!